Mẹ trồng mầm Cây nhỏ
Mong Cây lớn thật nhanh
Mẹ chăm chút từng cành
Nuôi Cây ngày qua tháng.
Thế rồi mầm Cây lớn
Che rợp cả khoảng trời
Mẹ hỏi: “Này Cây ơi
Che mẹ ngày nắng nhé?”
Chiếc Cây đứng lặng lẽ
Khe khẽ lắc nhẹ đầu:
“Mẹ ơi chú chim sâu
Cần con che mưa gió”
Thế rồi Cây đứng đó
Chắn gió bão mưa sa
Cây quên mất Mẹ già
Đang vì Cây sầu não.
Và rồi trời thôi bão
Nắng đã lại lên rồi
Lũ chim nhỏ tìm mồi
Rồi bay đi nơi khác.
Cây con vì mất mát
Đã khóc lâu thật lâu
Những vết xước úa màu
Trên lá Cây, thân gỗ
Cây ơi, chim có tổ
Chúng có Mẹ, có Cha
Chúng tìm Cây làm nhà
Vì sợ cha Mẹ ướt
Cây ơi, cây biết được
Cây lớn bởi ai không
Ai chăm sóc, ai trồng
Cho cây xanh tươi lá
Giữa đời đầy chấp ngã
Ai cũng sẽ ra đi
Nhưng chỉ có Mẹ là
Yêu cây không ngừng nghỉ
Cây ơi, cây đừng chỉ
Trao tim cho riêng ai
Để lỡ chốc một mai
Cây quên mình có Mẹ!
Cây ơi, đừng quên mất
Những ngày tháng Mẹ chăm
Qua từng tháng từng năm
Vất vả để cây lớn
Cây ơi, Cây được sống
Do mẹ trồng lên Cây
Uốn nắn Cây từng ngày
Kiếp này đừng quên mẹ!
Vũ Yến Phượng Vy.