Sự sống của con người là sự sáng! Có sự sáng mới có sự sống! Có sự sống phải có sự sáng! Không có sự sáng làm sao con người thấy được muôn loài vạn vật, thấy cuộc sống xã hội, cuộc sống nhân loại, thế giới…
Con người, cuộc sống muôn loài, tất cả đều sống dưới Ánh Sáng Mặt Trời. Ánh Sáng Mặt Trời là nguồn sáng sống cho cuộc sống con người, muôn loài trong cuộc sống thế gian! Không ai có thể lấy tay che được ánh sáng Mặt trời. Không có Ánh Sáng Mặt Trời trái đất trở thành ngục tối, tất cả con người, cuộc sống muôn loài sẽ không thành hình, không có cuộc sống muôn loài sinh sôi…
Con Người sống trên mặt đất, dưới ánh sáng Mặt Trời, muôn loài sự sống cứ ngời sáng vậy, dù có những tàn cây lớn, nhỏ, những áng mây che, dù có những cơn mưa vần vũ, dù có nhưng cơn bão tố, dù có nhiều nơi thiếu ánh sáng sáng ngời… nhưng con người, muôn loài vẫn hướng ánh sáng mặt trời mà sống sáng, vươn lên…! Không có bất cứ gì, thế lực nào có thể ngăn được ánh sáng mặt trời, bởi vậy, tất cả sự sống, cuộc sống muôn loài, con người trên mặt đất này đều nhìn thấy rõ, Sống Biết tỏ tường…
Con người ai cũng sống trong một xã hội, đất nước, đều có một quá khứ (lịch sử), hiện tại-bây giờ và đều hướng đến tương lai. Tương lai con người và cuộc sống con người ở đâu? Luôn luôn ở hiện tại bây giờ, là cuộc sống của chính mỗi chúng ta trong hiện tại; là cuộc sống của mỗi con người với thân thuộc của chính mình, ông bà, cha, mẹ, con cháu Nội, Ngoại gần, xa… Đó chính là cuộc sống với Người Trước và cuộc sống Chính Mình mai sau, và, còn cuộc sống mãi mãi của chính riêng mình: Sống không bao giờ chết! Là cuộc sống chính mình sau khi bỏ thân giả hợp, vô thường này…
Nhìn lại cuộc sống con người, xã hội tất các dân tộc, đất nước trong thế giới này ai cũng như vậy, nhất là Thế giới Con người – Xã hội Khoa học bây giờ, với dân tộc Việt Nam lại càng thấm đẫm hơn trong dòng lịch sử giống từ bao đời nay… luôn luôn hướng đến Ánh Sáng Mặt Trời mà sống, mà đấu tranh, vươn vai đứng dậy… dù trong bất cứ tình huống, hoàn cảnh nào…
Sự sống của con người là sự sáng! Có sự sáng mới có sự sống! Có sự sống phải có sự sáng! Không có sự sáng làm sao con người thấy được muôn loài vạn vật, thấy cuộc sống xã hội, cuộc sống nhân loại, thế giới…
Sự sống là sự sáng nên con người luôn luôn Sống Sáng, hướng về Sự Sáng. Sự Sống Sáng của mỗi con người, theo nhà Phật đó là cuộc sống Chánh Sống, Chánh Trí, Chánh Đạo của con đường Bát Chánh Đạo! Đó là cuộc sống CHÁNH TRỊ của mỗi con người với cuộc sống của chính mình. Đó là cuộc sống Chánh Sáng! Cuộc sống xã hội là cuộc sống của mỗi con người được hợp thành trong sự tương duyên, tương tức, tương nhập. Người là Ta-Ta là Người. Có Người có Ta, có Ta có Người. Vĩnh tường sự hợp thành ấy, con người phải luôn luôn sống trong tình Thương Yêu, Bình Đẳng!
Nhân duyên cuộc sống con người thế giới ngày nay, quyền Tự do, Dân chủ, Bình đẳng, Thương yêu… chính là Nhân Quyền của mỗi con người: Quyền Sống, Quyền Tự Do, Quyền mưu cầu Hạnh phúc. Trong xã hội, cuộc sống của mỗi người là cuộc sống của tất cả mọi người; cuộc sống của tất cả mọi người là cuộc sống của mỗi người: Mỗi người vì mọi người; mọi người vì mỗi người! Tất cả đều trên cơ sở quyền dân chủ, bình đẳng, tự do. Sự hợp thành ấy sẽ tạo thành một xã hội có nền Chánh Trị ! Chánh Trị đó là cuộc sống CHÁNH để Quản Trị chứ không phải là TÀ, không phải là TẢ, không phải là TA- Độc tài, Độc quyền… Những cái “Độc” ấy không bao giờ là CHÁNH, sự “TRỊ” của nó sẽ đi vào con đường TÀ đạo, bất chính, đi ngược lại cuộc sống Con người – Xã hội – Đất nước…; đi ngược dòng cuộc sống Con Người – Nhân Loại, không vì con người, không vì nước, vì dân.
Đó là loại độc dược, đầu độc cuộc sống Ý Tâm – Tâm Ý của mỗi con người, đầu độc tất cả mọi cái ăn, cái uống, cuộc sống tinh thần, vật chất của mỗi con người và mọi lĩnh vực cuộc sống con người toàn xã hội.
Nhưng cuộc sống Con Người là của Mỗi Người nên dù ai có ngăn che Ánh Sáng Mặt Trời cũng không thể nào ngăn che được; nó chỉ có thể ngăn che chính nó, ngăn che một bè, một lũ chúng nó thôi, những kẻ có cùng quyền, cùng lợi, tham, ác, gian… Chúng sống trong tăm tối mà tưởng rằng ánh sáng; chúng đi vào ngục tù mà tưởng rằng vùng trời tự do; chúng đi vào con đường cụt mà tưởng rằng đường dài; chúng sống không có ngày mai mà tưởng rằng có tương lai; chúng sống với bọn bất thiện, bất lương, với bọn ác gian, cấu kết với cái ác Trong-Ngoài mà tưởng rằng ta là chúa tể muôn loài…Vô Minh là vậy!
Xã hội đất nước Việt Nam non gần thế kỷ qua trải qua bao nhiêu tang thương, đau khổ, mỗi con người Việt Nam có tình yêu nước, thương nòi, yêu người, yêu cuộc sống xã hội, đất nước, ai chẳng có cuộc sống thiện lương… Sống dưới Ánh Sáng Mặt Trời nhìn cuộc sống con người xã hội trong quan hệ cuộc sống tương liên-tương tức-tương nhập… ai mà không thấy! Những bài học Lịch sử Con Người dân tộc Việt Nam hơn bốn ngàn năm qua rất rõ ràng. Chỉ có loài Cú vọ mới không dám nhìn thẳng vào Ánh Sáng, nhìn thẳng vào sự thật lịch sử-xã hội, nhìn vào cuộc sống con người mà thôi!
Trong dòng Sống Vô Thường-Tất cả Cuộc Sống là Ánh Sáng!… Dưới Ánh Sáng Mặt Trời -Cây Đời mãi mãi xanh tươi…!.
Thanh Quang