.
.

Phước Báu Hiện Tiền


Phucbau

Vợ chồng chàng Kế Sa La

Kiếm ăn vất vả, cửa nhà khó khăn

Nhưng vui sống cảnh thanh bần

Hiền lành, chân thật, xa gần mến thương

Gia đình trọng đạo vô cùng,

Giúp người đâu quản ngại ngùng thiệt hơn.

Một năm tai ách dập dồn

Mất mùa đói kém, bệnh còn tràn lan

Dân tình khốn khổ than van

Bà con tang tóc, xóm làng thảm thê

Phương xa cứu trợ, quyên về

Thuốc men, phẩm vật đem chia giúp người

Lại nhờ tăng sĩ khắp nơi

Chú tâm khấn nguyện, góp lời cầu an.

*

Thông thường sáng kiếm việc làm

Kế Sa La với vợ chàng cùng đi

Một mưa hai nắng quản chi

Tìm nhà điền chủ thiếu gì ruộng nương

Vợ chồng làm mướn kiếm lương

Chia bùi sẻ ngọt chung đường gian truân,

Tối ngày bận rộn kiếm ăn

Nào hay hoạn nạn khó khăn trong vùng.

Hôm nay thấy khách đi đường

Mang đồ cứu trợ thật đông về chùa

Vợ chồng nhân ái có thừa

Nhưng nghèo phẩm vật, không dư bạc tiền

Nghẹn ngào sầu tủi vô biên

Tiếc mình chẳng có đủ duyên cứu người

Lòng thầm nguyện với đất trời

Nếu dư tài vật giúp đời năm nay

Thì dù có bị đọa đầy

Thân kia đau khổ, tâm này an vui

Chàng bèn buồn bã trở lui

Chẳng còn tha thiết kiếm nơi ăn làm

Tối về chẳng dám thở than

Sợ rằng vợ biết, đôi đàng khổ đau

Vợ chàng gạn hỏi hồi lâu

Chàng bèn thổ lộ nỗi sầu riêng mang

Vợ chàng lệ chảy hai hàng

Buồn cho gia cảnh bần hàn mãi thôi.

Chùa xa chuông đổ từng hồi

Như khơi trí tuệ, như soi đường trần

Vợ chàng chợt nói vui mừng:

“Sao đôi mình chẳng kiếm chung việc làm?

Ngày mai chuẩn bị sẵn sàng

Tìm nhà phú hộ trong làng làm thuê

Nhận tiền ứng trước đem về

Rồi mang bố thí coi bề tiện hơn!”

Chàng nghe hợp lý vô vàn

Chồng đầy sung sướng, vợ tràn vui tươi.

Hôm sau vừa rạng mặt trời

Vợ chồng tìm đến khắp nơi trong làng

Kiếm ra nhà nọ xin làm:

“Nhận tiền ứng trước. Cam đoan bẩy ngày

Sẽ xin trở lại nơi này

Ở luôn giúp việc. Trả vay vẹn toàn”.

Chủ nghe tiếng vợ chồng chàng

Là người hiền đức nên hoan hỉ liền

Đưa ngay cho mượn bạc tiền

Nói về xếp đặt việc riêng ở nhà:

“Bẩy ngày sau trở lại ta

Nếu tiền trả đủ coi là như xong

Khỏi cần tính chuyện làm công

Tự do xin trả vợ chồng từ đây!”

Kế Sa La đẹp dạ thay

Mang tiền vội vã về ngay chợ làng

Sắm mua phẩm vật đèn nhang

Lên chùa xin gặp chư Tăng định ngày

Phát tâm bố thí của này

Vào hôm thứ bẩy. Đẹp thay tình người!

Hoa từ bi nở rạng ngời

Chư Tăng, phật tử ngỏ lời tiếp tay.

*

Quốc vương trong nước cùng ngày

Cũng mang phẩm vật lên ngay tại chùa

Ngài mong biểu lộ tâm từ:

“Giúp người hoạn nạn cũng như giúp mình”,

Xin chùa ấn định ngày lành

Vào hôm thứ bẩy để dành cho vua.

Chư Tăng lúng túng khẽ thưa:

“Kế Sa La đã đến chùa hôm nay

Xin dành bố thí ngày này

Vua nên chung góp tiếp tay cùng chàng!”.

Vua bèn nói với chư Tăng:

“Trẫm đây là một quốc vương nước này

Bạc tiền nào thiếu trong tay

Há gì chung chạ cùng ngày với ai!”.

Nhà chùa vội vã chuyển lời

Kế Sa La chẳng chịu dời hôm sau

Ngạc nhiên vua gọi vào chầu

Kế Sa La vội trình tâu sự tình

Vợ chồng chót đã bán mình

Lấy tiền bố thí chúng sanh vùng này

Hết ngày thứ bẩy tới đây

Tự do sẽ mất, phải quay về rồi.

Cúi đầu chịu tội mà thôi

Nhường vua chẳng được xin người cảm thông!

Vua nghe xúc động vô cùng

Ngoài lời khâm phục, trong lòng xót thương

Thưởng cho chồng vợ bạc vàng

Lại thêm bổng lộc vua ban trọn đời.

Vợ chồng lạy tạ nghẹn lời

Niệm hồng ân Phật sáng ngời ánh quang

Đã ban cho vợ chồng chàng

“Từ bi” đức tánh, chung đường đạo tâm!

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(thi hóa phỏng theo Truyện Cổ Phật Giáo)